TIẾC XÓT
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 15:1-10 ≈ Mt 18:12-14]
Mất gì cũng thấy tiếc
Dù là vật bình thường
Phải cố tìm cho được
Để có cái mà dùng
Đứa con dù xấu xí
Cha mẹ vẫn yêu thương
Nó chẳng bằng ai hết
Nhưng cha mẹ vẫn cưng
Chúa phải tìm và cứu
Những tội nhân khắp nơi
Ngài là Đấng Hằng Hữu
Đã cho họ làm người
Phàm nhân là tạo vật
Chỉ là cát bụi thôi
Nhưng là “vật” quý nhất
Có hồn, xác không rời
Thiên Chúa tiếc và xót
Thụ tạo Ngài dựng nên
Một tội nhân sám hối
Khiến cả trời hân hoan
Nhận xét góp ý