COI CHỪNG CHÍNH MÌNH
TRẦM THIÊN THU
Cuộc sống bình thường lắm
Nhưng vẫn phải coi chừng
Cảnh giác mọi mưu chước
Có bao thứ bất thường
Ba thù thật đáng sợ
Sợ nhất là chính mình
Cái tôi tuy nhỏ bé
Nhưng dữ tựa yêu tinh
Thích khoe khoang, khoác lác
Nổ mạnh hơn trái bom
Giả hình và nói phét
Giống như chùm pháo đùm
Ưa thích dạng hình thức
Khoái biểu diễn đủ điều
Được khen ai cũng thích
Nhưng Chúa chẳng ưa đâu
Làm gì cũng kín đáo
Chúa biết là đủ rồi
Chính Ngài sẽ ghi nhớ
Trả công cho từng người
Ăn chay hay từ thiện
Cứ lặng lẽ mà làm
Khoe cho người ta biết
Công trạng như sương tan
Nhận xét góp ý