NĂM HỒNG ÂN
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 4:16-30 ≈ Mt 13:53-58; Mc 6:1-6]
Chúa về Na-da-rét, nơi sinh trưởng
Ngày sa-bát, Ngài quen tới hội đường
Đọc Sách Thánh, đoạn I-sai-a nói
Về một người được tiên báo lạ lùng
Ngự trên tôi là Thần Khí Thiên Chúa
Vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi
Sai đi báo Tin Mừng cho kẻ khó
Tù được tha, mù được sáng mắt đời
Sự tự do trả người bị áp bức
Công bố năm hồng ân của Chúa Trời
Đấng nhân hậu và giàu lòng thương xót
Muôn ân xá Ngài ban cho mọi người
Ngày hôm đó ứng nghiệm lời Kinh Thánh
Mọi người nghe đều thán phục, tán thành
Ngài nói ra những lời hay ý đẹp
Đầy yêu thương, chính trực và công minh
Nhưng những người kinh sư và Biệt Phái
Lại tỏ ra khó chịu và bất bình
Nên Ngài bảo: “Chẳng ngôn sứ nào cả
Được chấp nhận tại chính quê hương mình”
Thời ông Ê-li-a, trời hạn hán
Suốt ba năm sáu tháng, dân đói ăn
Ông chỉ được sai đến giúp bà góa
Ở thành Sa-rép-ta miền Si-đôn
Thời ông Ê-li-sa, nhiều người hủi
Người được sạch chỉ có Na-a-man
Nghe nói vậy, mọi người đầy phẫn nộ
Họ kiếm chuyện, nhưng Ngài bước đi liền
Nhận xét góp ý