Mùa Chay Hồn Người
Nghiệm trong nhân thế đam mê
Mùa chay sang rủ đi về cùng nhau
Lớp người xưng tội trước sau
Ai sa thế tục còn đau nỗi niềm
Tâm người tiếng gọi liên miên
Thời gian chờ đợi chốn miền yêu thương
Lắng nghe sẽ thấy khác thường
Mùa chay hồn chạm thiên đường không xa.
Tội Riêng – Tội Chung
Em đi xưng tội mùa chay
Trần gian sa đọa cũng hay tội mình
Càn khôn tỉnh giấc, hồi sinh
Tương lai, quá khứ kết tình hôm nay
Nhân gian xưng tội mùa chay …
Ngựa Hoang
Đường xa rừng núi vô chừng
Ngựa hoang rời rã chợt dừng đèo mây
Từ khi loạn lạc xa bầy
Lên non xuống lũng vướng đầy bụi nhơ…
Ngày xưa, mai mốt, bây giờ
Nhủ nơi có được ai chờ ngựa không?
Ngẫm đời nhỏ bé, mênh mông
Sương sa vực thẳm bềnh bồng ngoi lên
Ngoi lên nắng dọa bên trên
Cũng như phận ngựa không tên giữa đàng
Để đời mai mỉa ngựa hoang
Người thương thấy ít, rõ ràng kẻ chê
Buồn tình không lối đi về
Mặc cho đưa đẩy cận kề bẫy giăng
Lý trời xa vợi sao trăng
Còn mặt đất, cứ tung tăng xuân thời …
Ai thương ngựa kiếp đời đời
Chỉ cho ngựa biết đường trời đã thông?
NPH
Nhận xét góp ý