Xếp Đá
Cùng thời gian,
muôn hình dáng, với muôn sắc màu
Tựa niềm vui
Hay còn đó muôn vàn nỗi đau
Chất chồng lên
Ngày vui một thoáng, sao muôn vàn đắng cay
Màu hồng tươi nhỏ bé
Sao màu tối đen nghe nặng đầy!
Bầu trời vẫn xanh
Ngàn mây trắng vẫn giăng ngang biển đời
Dịu dàng con sóng
Kia làn nước xanh dâng mặn nồng
Mà sao tim người như hoá đá
bao tháng năm qua lạnh lùng
Mà sao hồn người chai cứng
với những cô đơn chập chùng!
Từng ngày qua,
ta xếp đá vươn lên kỳ hình
Người bảo hay,
người chê trách với bao luận bình
Chất chồng lên
Từng cục đá người cầm ném thiếu điều nghĩ suy
Người đời mau xét đoán
Kết án cho nhau là tội đồ.
Lm. Dân Chài
Nhận xét góp ý