ĐẠI DỊCH
[Niệm ý Mt 23:1-12 ≈ Mc 12:38-40; Lc 11:43-46; 20:45-47]
Nói một đàng, làm một nẻo
Miệng lưỡi dẻo, tay cứng đờ
Bắt người khác làm đủ thứ
Còn mình quần áo se sua
Xưa thế nào, nay cũng thế
Công nghệ mới rất tinh vi
Nhiều kiểu lọc lừa rất lạ
Chỗ nào cũng thấy “ráp-bi”
Thiên tài chỉ là kẻ dại
Nhân tai đổ lỗi thiên tai
Đại học chỉ là học đại
Chính tả viết mãi vẫn sai
Chữ phục vụ viết rất dễ
Thể hiện khó khăn quá chừng
Cái tôi – hạt bụi nhỏ bé
Vậy mà cồng kềnh vô cùng!
Chẳng có ai muốn đi xuống
Mọi người đều muốn đi lên
Đi lên không để thụ hưởng
Hơn nhau: cái tôi biết quên
Sa-đốc gieo vần lóc chóc
Pha-ri-sêu vần tự kiêu
Vần nào cũng đều gây “sốc”
Êm đềm chỉ có vần yêu
Ai cũng khổ vì mắc dịch
Cúm Tàu gieo rắc tang thương
Có loại dịch đáng sợ nhất
Dịch vô cảm, dịch tai ương
Nhiều dạng quân, lắm kiểu tướng
Nhân đạo là nét đặc trưng
Khác nhau: phục vụ – thụ hưởng
Điều gì Thiên Chúa đợi mong?
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý