HẠ CÁNH AN TOÀN HAY MỘT CHỖ VĨNH CỬU?
PM. Cao Huy Hoàng
18/9 CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN.
Am 8,4-7; 1Tm 2,1-8; Lc 16,1-13 (hoặc Lc 16,10-13).
“Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được”.
Hay thật! Không biết người thời nay có đọc đoạn Tin Mừng này không, mà lại biết câu chuyện của người quản lý bất trung và bắt chước y hệt. Có người lo tính sao cho còn được một đống tài sản vô tội vạ trước khi hạ cánh an toàn. Có bà cho vay trên phố kia bỗng cho lệnh thu hồi vốn vay gấp gấp, chỉ vì bà mới bị tai biến thoáng qua hôm thứ năm tuần trước. Một cụ già nghèo khổ ở quê kia, cũng phải lót mớ tờ tiền lẻ dưới lưng, và quả quyết rằng: “không có tiền, lạnh lưng, không ngủ được!”. Hoá ra, con cái trần gian thời nào cũng khôn ranh theo kiểu trần gian, lo phòng thân lúc cuối đời, khi hậu sự. Nhưng, lo được gì?
Chúa Giê-su thấu suốt lòng con người mê muội, cứ lo nghĩ lo tính những chuyện mê muội, cứ chuẩn bị cho mình những loại mê muội, để đón cái hậu sự mê muội. Vì thế, Người muốn những ai đã tin vào Người, thì đừng khôn ranh theo kiểu mê muội ấy, nhưng hãy khôn ngoan mà chuẩn bị cho mình một chỗ vĩnh cửu trong cõi đời sau. Người nói: “Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời”.
Bạn hữu có thể “đón tiếp chúng ta vào chốn an nghỉ đời đời” là chính Chúa Giê-su và những con người sống nghèo, sống yêu như Người, là hiện thân của Người chung quanh chúng ta.
Ước gì các gia đình không quá nặng lo chuyện tích luỹ tiền bạc, nhưng sẵn sàng chia sẻ giúp đỡ cho những người đau khổ, bệnh tật, nghèo túng, những bạn hữu của Chúa Giê-su.
Có người hay nói: “Mấy người nghèo khổ kia lên Thiên Đàng rồi! Họ sẽ cầu bầu cho tôi được rỗi, vì ngày xưa, tôi có giúp họ”.
Lạy Chúa, xin ban cho các gia đình ơn khôn ngoan dùng tiền của trần gian mà mua lấy một chỗ vĩnh cửu trên trời. Amen.
Nhận xét góp ý