VƯỜN ĐÔNG
TRẦM THIÊN THU
Mây trời giăng xám chiều Đông
Mơn man gió nhẹ nghe lòng bâng khuâng
Miên man suy nghĩ đời thường
Thường mà khác lạ dọc đường trần gian
Mùa Đông lặng lẽ đợi Xuân
Làm nghiêng cánh én lượn bên cuối trời
Vẳng nghe câu hát ru hời
Lá rung nhè nhẹ bên đời lãng du
Đàn ai gõ nhịp du ca
Cho thi nhân lỡ vần thơ cuộc đời
Trăm năm một kiếp con người
Tứ thời bát tiết đất trời luân phiên
Cuối năm quanh quẩn nhớ – quên
Mây giăng phủ bóng khu vườn mùa Đông
Nhận xét góp ý