CHÚA GIÊ-SU DẠY CHÚNG MÌNH: “ĐỪNG VÔ CẢM”
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=_WQSQ8oILGE
04/11 THỨ HAI TUẦN 31THƯỜNG NIÊN.
Pl 2,1-4; Lc 14,12-14.
“Ông chớ mời các bạn hữu, nhưng hãy mời những người nghèo khó và tàn tật”.
Các cụ uống trà buổi sáng, có người đang nhắc tới anh Thắng Mù, ông Tư bỗng nói: “Đời luôn có những nghịch lý: lẽ ra phải bận tâm tới những người bần cùng, đau khổ, xấu xí, thì ta lại cứ tìm đến với những người giàu có, sang chảnh, xinh đẹp mà thôi. Đáng lý ra phải chăm lo cho người tàn tật, què quặt, đui mù, thì ta lại mất quá nhiều thời gian cho bao chuyện phù du, ảo ảnh. Giúp người nghèo khổ, bệnh tật vài đồng lẻ thì tiếc xót tiếc xa, mà sắm sửa, mà ăn chơi với các quan ông quan bà tiền triệu, tiền tỷ thì hả hê sung sướng. Kẻ có quyền, có tiền, có nhan sắc sai đâu thì ta đánh đó, còn người ăn mày đổ ruột kia thì ta lấy mắt ngó làm thương!” Có cụ ngắt ngang: “Rồi nay tới lượt bọn mình già, cũng chẳng có ai thèm ngó tới! Ngày còn trẻ thì í a, í ới, lúc hết xuân lại ú ớ ngu ngơ. Gieo ác có bao giờ gặt thiện!”
Đời, nó vẫn là như vậy đó! Còn các gia đình công giáo của chúng mình thì sao? Chúa Giê-su dạy chúng mình đừng vô cảm!
Mỗi người, mỗi nhà phải thi hành sứ vụ của Đức Ki-tô.
Sứ vụ ấy đòi hỏi chúng ta phải có cái nhìn của Chúa Ki-tô, nhìn để yêu thương, chứ không phải để xét đoán, để khinh bỉ. Sứ vụ ấy phải bắt nguồn từ việc “đặt mình vào trong hoàn cảnh của người khác”, để cảm thông, để thấu hiểu, để chạnh lòng xót thương người. Sứ vụ ấy là bước xuống, ngó xuống, kề tai xuống mà nghe tiếng rên rỉ của người đau khổ, là chạm tay xuống mà băng bó những vết thương mếch máu của người hoạn nạn.
Có cụ nói: “Ông Tư ơi, xóa giùm những nghịch lý kia đi”. Ông Tư trả lời: “Ai yêu Chúa Giê-su, và yêu người như Chúa đã yêu, thì mới mong xóa được những nghịch lý tự nhiên ấy”
Lạy Chúa, xin cho các gia đình có lòng xót thương người, nhất là những người đau khổ, đói nghèo, bất hạnh. Amen.
Nhận xét góp ý