TA PHẢI RA SỨC TẬN LỰC TÌM HIỂU LỜI THIÊN CHÚA
Đức Giê-su nói : “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy” (Mt 13,44 : Tin Mừng).
Sở dĩ có kho báu chôn trong ruộng mà chủ không biết là vì từ năm 734 đến 582 trước Công nguyên, dân Do Thái bị lưu đày bên Ba-by-lon, trong thời gian lưu lạc này nhiều người giàu có đã tích trữ của báu vào hũ rồi đem chôn giấu trong ruộng của mình, hy vọng một ngày nào đó trở về sẽ tìm lại được ! Nhưng không dè thời lưu đày suốt 40 năm, nhiều chủ có kho báu đã chết hoặc con cháu họ sau này không biết chỗ chôn giấu để tìm lại. Do đó, vào thời Đức Giê-su, ai tìm được kho báu là một kỳ thú!
Người đi cày mướn là hình ảnh kẻ nghèo ra sức tận lực làm việc, chắc chắn là qua nhiều năm chân lấm tay bùn, với cái cày trên tay đã từng chạm vào đá, hay vật cản chìm sâu dưới ruộng, mỗi lần như thế họ dừng tay cày cúi xuống bới móc, mà chỉ thêm mệt nhọc. Nhưng lần kia anh ta moi được kho báu, mừng rỡ quá, liền bán tất cả những gì đang có để mua thuở ruộng đó. Chủ ruộng nghĩ mình bán được giá thì mừng, nhưng không mừng bằng người đi cày chiếm được kho báu. Như thế, người cày khôn hơn chủ ruộng nhờ anh nỗ lực làm việc. Thế thì nếu ta ra sức tận lực tìm hiểu Lời Chúa, chắc chắn ta cũng reo vui như thánh Phao-lô : “Ôi, thẳm sâu thay sự giàu có khôn ngoan, thượng trí của Thiên Chúa” (Rm 11,33a), vì “Lời Chúa có sức xây dựng và ban phần cơ nghiệp giữa những kẻ được tác thánh hết thảy” (Cv 20,32b : Bản dịch NTT).
Kìa vua Sa-lô-môn được thế quyền vua cha Đavid, ông cảm thấy mình còn non trẻ không đủ sức cáng đáng việc nước, ông cầu xin với Thiên Chúa, nhưng không xin như người đời được PHÚC bách chiến bách thắng quân thù; được LỘC : giàu có, để triều đại của ông hùng mạnh ; được sống THỌ để nghe dân tung hô muôn năm. Nhưng ông chỉ xin Chúa cho có tấm lòng biết nghe, điều đó đẹp lòng Chúa, nên Ngài ban cho ông giàu có và khôn ngoan đến nỗi không ai sánh được với ông, cả những điều ông không xin Chúa cũng cho hơn lòng ông mơ ước (x 1V 3,5.7-12 : Bài đọc I).
Mẫu cầu xin của vua Sa-lô-môn phải được nhân lên nơi những người Công Giáo, vì Đức Giê-su đã nói : “Ai yêu mến Thầy sẽ giữ Lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến với nó, và sẽ đặt chỗ nơi mình nó” (Ga 14,23). Như thế đối với Chúa thì “vô mộ bất tri” khác với lãnh vực trần thế thì “vô tri bất mộ”.
* Triết gia Kierkegaard nói
“Mọi vấn đề ăn thua với cuộc sống, hệ tại chỗ đam mê. Suy nghĩ về vấn đề gì mà không đam mê thì không suy nghĩ gì cả”.
“Điều quan trọng của cuộc đời là biết học làm một Ki-tô hữu. Nếu quên ý nghĩa tôn giáo là quên ý nghĩa cuộc sống”.
“Thiên Chúa chúc phúc cho con người không phải chỉ khi nào nó gặp được Ngài, nhưng Thiên Chúa chúc phúc ngay lúc nó cất bước đi tìm Ngài”.
* Thánh Tô-ma Tiến sĩ nói
- Người trí thức có ba việc phải làm : Học điều mình tin ; Hiểu điều mình yêu ; Mến việc minh làm.
- Một kiến thức bất toàn về mầu nhiệm cao siêu còn hơn sự ngu dốt hoàn toàn.
* Thánh Augustin nói
- Ở đâu có tình yêu, ở đó hết khó nhọc, và giả như có khó nhọc thì lại yêu chính sự khó nhọc ấy.
* Đức Khổng nói
Biết mà học không bằng ham mà học ; ham mà học không bằng yêu mà học.
PHẢI DỐC TÂM HỒN ĐÓN NHẬN THÁNH THỂ.
Đức Giê-su nói : “Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp. Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy” (Mt 13,45-46 : Tin Mừng). Không có loại ngọc nào trên đời quý giá sánh với Chúa Giê-su Phục Sinh, mỗi ngày ta được rước Ngài vào lòng. Anh què ngồi nơi Cửa Hoa đền thờ Giêrusalem ngửa tay xin ông Phê-rô và Gioan bố thí tiền bạc, chắc chắn lúc đó các Tông Đồ không thiếu của vì người ta bán đất bán nhà dâng cúng, thế mà ông Phê-rô lại nói : “Tiền bạc tôi không có nhưng nhân danh Chúa Giê-su anh đứng dậy mà đi” (x Cv 3). Như thế sứ mệnh chính của Hội Thánh không phải là thu góp tiền của để chỉ chăm lo người nghèo, mà tiền của phải làm cho nó thành phương tiện đưa Chúa đến cho đồng loại. Để ai được Chúa Ki-tô chộp lấy mới thực là quan trọng (x Pl 3,12).
Vậy qua hai dụ ngôn kho báu và ngọc quý đều nhằm nhấn mạnh : Ta phải làm hết cách, đầu tư mọi khả năng để đón nhận được Lời Chúa và được Chúa Giê-su Phục Sinh ở cùng. Nói cách khác, ta phải đạp đổ mọi giá trị trần thế cho tâm hồn được giải thoát, và quảng đại dành thời giờ đi dự Lễ với lòng yêu mến khao khát Chúa mà thôi. Tiếng kêu “Ta khát” của Chúa Giê-su lúc Ngài dâng Lễ trên thập giá (x Ga 19,28) phải được vọng lại tâm hồn những người Công Giáo : “Con khát Chúa”, mới thực là người xứng đáng đi dự Lễ. Bởi lẽ ta xác tín rằng : Chỉ được hiệp thông Thánh Thể mới thực sự được Chúa ở cùng, chính Ngài biến dữ ra lành cho ta, như lời thánh Tông Đồ đã xác tín : “Với ai yêu mến Thiên Chúa,thì Ngài đồng công cộng tác biến mọi sự ra tốt đẹp. Vì những ai Người đã biết từ trước, thì Người đã tiền định cho họ nên đồng hình đồng dạng với Con của Người, để Con của Người làm trưởng tử giữa một đàn em đông đúc. Những ai Thiên Chúa đã tiền định, thì Người cũng kêu gọi; những ai Người đã kêu gọi, thì Người cũng làm cho nên công chính; những ai Người đã làm cho nên công chính, thì Người cũng cho hưởng phúc vinh quang” (Rm 8,28-30 : Bài đọc II).
Kẻ nào không đón nhận được Tin Mừng Hội Thánh rao giảng và không rước Chúa Giê-su Phục Sinh vào tâm hồn, thì chắc chắn cả hồn xác nó sẽ như cỏ lùng bị quăng vào lửa thiêu đi (x Mt 13,30), hoặc như cá xấu người ta lựa vứt ra ngoài, đó là hình ảnh đến ngày cánh chung khi đến giờ chết của mỗi người, hoặc ngày Chúa Giê-su trở lại trần gian lần II, các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa, ở đó chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Điều này sẽ xảy ra cho hết thảy những ai đã đón nhận Lời Chúa trong Cựu Ước, cũng như trong Tân Ước mà không đem ra thực hành, đúng như Lời Đức Giê-su nói : “Giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cái mới (Tân Ước) lẫn cái cũ (Cựu Ước)” (x Mt 13,47-52 : Tin Mừng).
Thủ môn bóng đá Carlos người Ác-hen-ti-na giỏi nhất thế giới vào năm 1999, người ta dám mua anh đến 50 triệu dollars trong một năm! Thế mà anh sống rất đơn giản, chỉ thích ăn rau xà-lách, nên người ta gọi anh là cầu thủ xà-lách ! Anh không la cà ở các hộp đêm, không thích nhậu nhẹt ! Có người tò mò hỏi :
- Tại sao anh không thích hưởng thụ?
Anh vui vẻ trả lời :
- Tôi thích Lời Chúa hơn, nêu tôi được thành công là do tôi tin và sống lời Thánh vịnh 1, 2-3 : Ai suy gẫm Lời Chúa đêm ngày, người ấy làm chi cũng thành công !
Nay anh đã vào tu dòng để chuẩn bị làm Linh mục. Rõ ràng anh đã chọn Chúa hơn là tiền bạc và danh vọng !
(trích báo Thể Thao số tháng 6 năm 1999).
Vậy ta hãy cầu xin Chúa cho ta có trái tim biết nghe Lời : “Luật Pháp của Ngài, lạy Chúa con yêu chuộng dường bao” (Tv 119/118,97a : Đáp ca), là ta đã được tậu được kho báu, và khi đã được kết hợp với Chúa Giê-su Thánh Thể thì được cùng với Ngài mà tạ ơn : “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, Con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mạc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn” (Mt 11,25 : Tung Hô Tin Mừng). Vì ta đã “trúng số” mua được “Ngọc Quý” nhất trên đời, nếu không ta như cá xấu bị loại đi!
THUỘC LÒNG.
Vua Sa-lô-môn không xin phúc-lộc-thọ, chỉ xin Chúa cho ông tấm lòng biết nghe, bởi thế Chúa ban cho ông giàu có và khôn ngoan đến nỗi không ai sánh được với ông, và cả những điều ông không xin Chúa cũng ban cho. (x 1V 3,9-13)
Lm Đinh Quang Thịnh
Nhận xét góp ý