Sự Cố Tòa Giải Tội.
Tại giáo xứ kia chỉ có vài trăm giáo dân, nên Cha già thuộc lòng tên mọi người, từ đời cháu đời chắt đến đời ông.
Cha già: ngày mai thứ 5 tuần thánh, tôi đi dự lễ truyền dầu, tôi sẽ không ngồi tòa giải tội. Tối nay, tôi ngồi tòa bữa cuối. Tôi biết chỉ còn một người trong xứ chưa xưng tội. Tối tôi sẽ chờ. Một lúc sau có một bóng đen vào xưng tội, đó là ông từ nhà thờ.
***
Xưng tội xong, ông từ thưa: con đã xưng tội xong.
Cha: ông chưa xưng xong.
Ông từ: tuyệt đối xong, vì con xét mình kĩ lắm rồi.
Cha già: vậy cách đây 2 tuần, trong phòng áo mất hai chai rượu lễ, ai lấy mất?
Không có tiếng trả lời.
Cha la to: đứa nào uống? vẫn không có tiếng trả lời. Cha sợ ông từ ngủ gật, liền vỗ mạnh tòa giải tội. Vẫn im thin thít. Cha già quay ra nhìn, thấy ông từ vẫn ngồi đó, mới nói: tôi nói nãy giờ không nghe à?
Ông từ: thưa cha tòa hư ạ. Không tin, cha thử đổi chỗ cho con xem!
Cha già đứng lên đổi chỗ cho ông từ.
Từ tòa giải tội, ông từ hùng hồn phán: một tháng vừa qua, ông từ vào nhà xứ sửa mái tôn, thay ống nước, sao… không thấy bồi dưỡng?
Im lặng!
Ông từ hỏi tiếp: thế những ngày vừa qua, ông từ vô nhà xứ sửa tủ lạnh, ti vi cho cha xứ, sao… không thấy bồi dưỡng?
Vẫn im lặng!
Ông từ vỗ tòa rầm rầm.
Cũng không thấy động tĩnh gì.
Ông từ quay ra nhìn cha già.
Cha già ngơ ngác: tòa hư, không nghe mà!!!
Great Talent (st)
hihí!!! câu chuyện này hay wá