CHẢNH ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời sắc đẹp chẳng vương vấn người
Ngắm đi, ngắm lại, ngắm hoài
Vẫn thấy tuyệt vời nét đẹp dung nhan
Tự khen mà chẳng thấy oan
Soi gương để thấy mình còn rất duyên
Bất ngờ tiếng nói rất quen
Duyên giả trá, đẹp phù vân thôi mà [*]
Trăm năm rồi cũng mau qua
Ngồi ở bàn thờ thì đẹp với ai?
Người khôn chẳng dám chảnh đời
Kẻ ngu khoe sắc cho người cười vui!
[*] Cn 31:30 – “Duyên dáng là giả trá, sắc đẹp là phù vân. Người phụ nữ kính sợ Đức Chúa mới đáng cho người đời ca tụng.”
Nhận xét góp ý