CHUYỆN ĐỜI NGƯỜI
TRẦM THIÊN THU
Muôn hoa nở rộ khắp nơi
Mỗi hoa mỗi vẻ cho đời đáng yêu
Muôn người xuôi ngược sớm chiều
Mỗi người một vẻ Chúa trao từng người
Có người vất vả cả đời
Mà không có được nụ cười thản nhiên
Có người sung sướng như tiên
Suốt đời chẳng phải lo tiền bạc chi
Có người đau khổ sớm khuya
Quanh năm chỉ thấy lắng lo muộn phiền
Có người luôn được bình yên
Chẳng lo, chẳng sợ, chẳng phiền điều chi
Có người luôn gặp hiểm nguy
Sáng lo, chiều sợ, bốn mùa tân toan [1]
Nhiệm mầu đau khổ trần gian
Không ai hiểu được cội nguồn khổ đau
Chuyện đời – điều trước, điều sau
Chúa hằng thấu suốt đời sầu hay vui [2]
Vững tin Thiên Chúa mãi thôi
Là Đầu và Cuối của đời nhân gian
Xin cho con được an tâm
Sống theo định hướng từ nhân của Ngài
[1] Is 38:12 – “Lạy Chúa, con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ. Từ sáng tới khuya, Chúa làm con hao mòn sinh lực.”
[2] Is 38:5 – “Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi.”
Nhận xét góp ý