NĂM KHÔN NĂM DẠI
TRẦM THIÊN THU
Chuyện Nước Trời ví như mười trinh nữ
Họ cầm đèn cùng đi đón Tân Lang
Trong số đó có năm cô khôn ngoan
Và còn lại năm cô kia khờ dại
Năm cô dại chỉ vì họ ỷ lại
Có mang đèn mà không mang dầu theo
Những cô khôn có đèn và trữ dầu
Biết liệu trước chuyện trắc trở bất chợt
Đúng như điều năm cô khôn tính trước
Vì chú rể đến chậm, họ thiếp đi
Đến nửa đêm, bất ngờ có tiếng la
Báo rằng: “Chú rể đến, mau ra đón!”
Cả mười cô thức dậy và sửa soạn
Các cô dại lúng túng xin chút dầu
Các cô khôn nói rằng chẳng đủ đâu
Nên ra tiệm mua dầu là tốt nhất
Mọi vấn đề đều có thời, có lúc
Cả thời gian cũng có hạn, có kỳ
Năm cô dại cần dầu nên phải đi
Ngay khi họ đang đi, chú rể tới
Năm cô khôn được vào dự tiệc cưới
Rồi người ta sẽ đóng cửa lại thôi
Năm cô dại có dầu thì hết thời
Chủ tiệc cưới không cần biết ai khác
Và vì vậy, Chúa dặn phải canh thức
Vì không ai biết chính xác ngày nào
Cũng chẳng hề biết được giờ nào đâu
Suốt cuộc đời phải sẵn sàng, tỉnh thức
Moon & Home.jpgMoon & House.jpgA Tear.jpg
Nhận xét góp ý