TRONG ĐIỀU BÉ NHỎ TẦM THƯỜNG
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=ZLYlpUMtHzw
1 Cr 2, 1-5; Lc 4, 16-30
“Không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương”.
Chúa Giê-su về quê hương Nagiareth. Người vào hội đường mở sách thánh ra công bố, đúng ngay đoạn: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó…”. Và Người bắt đầu giảng dạy. Mọi người đều thán phục, nhưng họ lại nhắc tới nhân thân của Người: “Người này không phải là con ông Giuse sao?”. Nể thì có nể, nhưng chẳng lấy làm vui vì quê hương mình có anh chàng thợ mộc, bỗng dưng bữa nay làm được nhiều chuyện lạ lùng.
Hoá ra, con người ta kiêu căng nên nói dối, sống dối. Nói là yêu quê hương, xây dựng quê hương, nhưng có “anh hùng hào kiệt” nào ngoi đầu lên, là liền bị đạp giập đầu xuống. Nói là yêu gia đình, yêu giáo xứ, nhưng trong nhà có ai kha khá, thì chẳng lấy làm vinh dự, lại còn không ghét ngoài mặt, thì cũng ghét trong lòng. Ngay cả con cái, không dám tự hào về cha mẹ mình suốt một đời nghèo khổ lam lũ nuôi con, thì người dưng nước lả chẳng xem thường mới lạ! Lòng kiêu căng sinh ra cả tội bất kính, bất hiếu cha mẹ mà con cái không hề hay biết!
Trong kế hoạch cứu rỗi, Thiên Chúa dùng toàn những con người khiêm nhượng, như Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa khiêm nhượng. Bởi chính trong sự khiêm nhượng, hèn mọn, tầm thường ấy, Thiên Chúa làm nên những điều kỳ diệu lớn lao. Nếu cha mẹ không lam lũ một đời, thì làm gì con cái ra ông kia bà nọ! Nếu không có người đổ mồ hôi gieo hạt, chúng ta chết chắc!
Ước gì các gia đình dặn dò nhau: đừng quá quý chuộng cái hào nhoáng bên ngoài, mà xem thường giá trị siêu việt ở bên trong! Người hành khất kiếm sống qua ngày nuôi vợ nuôi con, là thầy dạy chúng ta bài học khiêm nhường kiên trì nhẫn nhục.
Lạy Chúa xin cho các gia đình vui mừng tạ ơn Chúa, vì thành quả lớn lao, đã bắt đầu từ những hy sinh bé nhỏ. Amen.
Nhận xét góp ý