HEO MAY VỀ
TRẦM THIÊN THU
Gió thổi heo may về
Tiết trời se se lạnh
Lòng người cũng hiu quạnh
Se sắt nỗi niềm riêng
Lá vàng rụng khô cong
Như xác thân bất động
Vì không còn sự sống
Thiếu Thần Khí Chúa Trời
Gió heo may về rồi
Thu choàng vàng áo lạ
Đèn ai treo trước gió
Thắc thỏm bao nỗi niềm
Một khoảng trời nhớ – quên
Còn đậm màu ký ức
Mùa Thu vẫn thao thức
Và ngóng chờ mùa Đông
Suy tư lời dụ ngôn
Nói về mười trinh nữ
Phải thức chờ Chàng Rể
Dẫu là ngày hay đêm [*]
[*] Mt 25:1-13.
Nhận xét góp ý