NHÌN TRỜI ĐOÁN ĐỜI
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 12:54-59 ≈ Mt 16:2-3; 5:25-26]
“Vàng gió, đỏ mưa” – kinh nghiệm nhân thế
Khi nhìn trời biết thời tiết thế nào
Kinh nghiệm ấy thật tuyệt vời biết bao
Người nông dân có thể mà định liệu
Cần nhận biết để mà có thể hiểu
Mọi sự kiện xảy ra ở trên đời
Có người khóc và cũng có người cười
Mọi lĩnh vực trong cuộc sống đời – đạo
Có người thật thì cũng có kẻ xạo
Những tin rác vẫn có ở khắp nơi
Có nhà báo chỉ đưa tin giả thôi
Người đọc tin phải khôn ngoan phân định
Kẻ ngọt lời phải biết mà xa tránh
Kẻo vạ lây mà tự làm khổ mình
Kẻ giả hình thường khoác lác linh tinh
Thời đại nào cũng có những dấu chỉ
Phải xét xem cái gì là chí lý
Biết rõ mình và biết rõ đối phương
Cố giải quyết với người ấy cho xong
Kẻo đến quan tòa rồi bị tống vào ngục
Chúa Giê-su vì thương mà cho biết
Mọi món nợ đều phải thanh toán xong
Phải trả hết đến đồng kẽm cuối cùng
Thì mới được tự do mà sinh sống
Chuyện đời này và đời sau rất giống
Ai cũng phải trả món nợ yêu thương
Nghĩa là phải yêu thương nhau thật lòng
Đó chính là “bí quyết” vào Thiên Quốc
Nhận xét góp ý