GIỜ CỨU CHUỘC
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 21:20-28 ≈ Mt 24:15-19, 29-31; Mc 13:14-17, 24-27]
Mọi điều ứng nghiệm tỏ tường
Lời tiên tri nói rõ ràng từ xưa
Nhưng thiên hạ vẫn làm ngơ
Chỉ coi như chuyện vui đùa mà thôi
Đến khi chuyện xảy ra rồi
Quay cuồng hoảng hốt, khóc lời nỉ non
Bất ngờ như ngọn sóng thần
Như vùng đất lở làm tan cửa nhà
Chúa luôn cảnh báo sớm khuya
Người ta cố chấp, tưởng đùa mà thôi
Bất ngờ rung chuyển đất trời
Hồn xiêu phách lạc, tiếng cười bặt tăm
Vội vàng đấm ngực ăn năn
Nhưng đã muộn màng, chẳng kịp nữa đâu
Chính nhân đứng dậy, ngẩng đầu
Đến giờ cứu chuộc, nhiệm mầu Chúa thương
Nhận xét góp ý