CŨNG BIẾT BUỒN, BIẾT THƯƠNG, BIẾT NHỚ…
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=rlaVGB7el8s
Mk 7,14-15.18-20; Lc 15,1-3.11-32.
“Em con đã chết nay sống lại”.
Trong dụ ngôn “Người Cha Nhân Hậu”, nhân vật người cha là Thiên Chúa Cha, và người con hoang đàng tội lỗi là chính con người. Con người được dựng nên, và được ban cho tự do, thế nhưng, con người đã sử dụng sự tự do ấy, mà phản nghịch Cha, bỏ Cha mà đi. Thiên Chúa Cha cũng biết buồn, cùng biết thương biết nhớ, biết mong ngóng trông đợi con về…
Người Cha đón con về, hình ảnh ấy thật tuyệt hảo, thật thánh thiện. Hình ảnh ấy mời gọi tất cả chúng ta hãy đón nhau về trong tình gia đình yêu thương hiệp nhất, gia đình ruột thịt, gia đình thiêng liêng, gia đình cộng đoàn, gia đình giáo hội. Tha thứ là tuyệt đỉnh của lòng xót thương. Tha thứ là làm mới lại tất cả.
Vâng! “Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót”. Cũng như trời xanh cao vượt trên trái đất, lòng nhân Người còn siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người. Cũng như từ đông sang tây xa vời vợi, Người đã ném tội lỗi xa khỏi chúng tôi”. (Tv 102)
Một chị trong ca đoàn nói: Mỗi lần em được hát đáp ca thánh vịnh 102, lòng em sung sướng, vì mẹ em mừng vui, bố em cũng vui mừng. Em không rõ tại sao, chỉ nghe bố nói: “Nếu Mẹ không tha thứ cho bố, thì xong đời các con rồi”. Và cũng nghe mẹ nói: “Nếu bố không tha thứ cho mẹ, thì mẹ đã đi xa, và rất xa”. Và, câu chuyện bố đi cải tạo sau biến cố 1975, được kể lại….trong nước mắt hạnh phúc. Ngày bố cải tạo về, thánh vịnh 102 và bài Tin Mừng về Dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu đã làm cho cả bố và mẹ phải suy nghĩ lại, và quyết định cuối cùng là không bỏ nhau, nhưng đón nhau về….và đến nay đã 50 năm hôn phối.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình mặc lấy trái tim thương xót khoan dung thứ tha của Thiên Chúa Cha, để biết buồn, biết thương, biết nhớ, biết mong ngóng trông đợi, và biết mừng vui đón nhau về, sống vui trong tình yêu như Chúa yêu. Amen.
Nhận xét góp ý