RANH MÃNH
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Lc 11:14-23 ≈ Mt 12:22-30; Mc 3:22-27]
Cáo ranh mãnh nhưng mà lại hèn nhát
Thế cho nên phải mượn oai hổ thôi
Kẻ tà tâm, kiêu ngạo và bất tài
Nên gian dối, muốn giành công người khác
Còn những người luôn thẳng thắn, thành thật
Chẳng sợ gì, vẫn cứ là chính mình
Không quan tâm người khác khen hoặc khinh
Vì biết mình còn ngu dốt, phải học
Chúa Giê-su trừ một tên quỷ ác
Nó khiến cho nạn nhân phải bị câm
Chúa triệt nó, đám đông rất ngạc nhiên
Nhưng có kẻ lại không tin, chỉ trích
Họ bảo Chúa dựa thế vua quỷ ác
Kẻ khác lại đòi dấu lạ từ trời
Quốc gia nào chia rẽ sẽ tiêu thôi
Quỷ chia rẽ không thể tồn tại được
Triều Đại của Thiên Chúa đã đến thật
Nhưng người ta cố chấp, chẳng tin gì
Không thu góp, đó là kẻ phân chia
Không đi cùng, đó là người chống lại
Cầu xin Chúa đừng để con hóa dại
Luôn tỉnh thức trước cám dỗ quỷ ma
Xin Ngài thương, giúp tin mến thiết tha
Không nhẹ dạ nghe lời ai dụ dỗ
Nhận xét góp ý