KẺ KHỐN NGƯỜI KHÔN
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 11:20-24 ≈ Lc 10:13-16]
Miệng nói tin nhưng lòng không tin thật
Bên ngoài với bên trong khác xa nhau
Người không cười chưa chắc là người sầu
Người toe toét đâu phải là người dễ
Thấy các thành chứng kiến nhiều phép lạ
Mà người ta không sám hối ăn năn
Chúa bắt đầu phải quở trách các thành
Kho-ra-din, Bết-xai-đa thật khốn!
Còn thành Tia và Si-đôn tiếc lắm
Vì họ không thấy phép lạ Chúa làm
Nếu họ thấy chắc họ đã ăn năn
Mặc áo thô, đầu rắc tro sám hối
Bởi vì thế, khi ngày phán xét tới
Cả Tia và Si-đôn được khoan hồng
Hơn những nơi đã biết mà coi thường
Cứng lòng tin chỉ vì còn cố chấp
Đừng tưởng mình hơn người mà khoác lác
Kẻo hóa lố, vấp ngã chẳng ai nâng
Có những người chịu số phận đáng thương
Nhưng điều đó lại là phúc của họ
Xin soi sáng giúp phân định, lạy Chúa!
Để chúng con không ảo tưởng, hợm mình
Xin ban thêm khôn ngoan với thông minh
Biết ý thức sống khôn để khỏi khốn
Nhận xét góp ý