ĐỪNG HÒNG
TRẦM THIÊN THU
Đời thường có nhỏ, có to
Có hơn – kém, có cộng, trừ, chia, nhân
Đời thường tính thiệt, tính hơn
So đo, giành giật từng phần chi li
Thế nhưng Chúa dạy thứ tha
Chịu phần thiệt để người ta hơn mình
Suốt đời phải biết hy sinh
Chúa xót thương mình, sao lại ghét nhau?
Tội đời chẳng đếm xuể đâu
Thế mà mình lại không yêu thương người
Nợ người chỉ một chút thôi
Mình vẫn cứ đòi, nhất quyết không tha
Nợ mình với Chúa rất to
Nhưng Ngài thương xót mà tha cho mình
Tôi ơi, chớ có phụ tình
Ép người thì Chúa đòi mình thì sao?
Rạch ròi công lý trước – sau
Trả xong xu cuối mới vào Thiên Cung
Nếu không thì chớ có mong
Nợ yêu còn đó, đừng hòng phúc vinh
Nhận xét góp ý