NỮ TỘI NHÂN
TRẦM THIÊN THU
Chúa dùng bữa tại nhà người Biệt Phái
Vì ông này đã mời Chúa đến nhà
Một phụ nữ có tiếng là xấu xa
Cũng xuất hiện tại nhà ông Biệt Phái
Người phụ nữ khép nép vì ngần ngại
Tay chị cầm bình bạch ngọc dầu thơm
Đứng sau Chúa, chị sám hối khóc thầm
Lấy nước mắt mà tưới ướt chân Chúa
Lấy tóc lau, hôn chân, rất lặng lẽ
Rồi chị lấy dầu thơm mà đổ lên
Nhìn thấy vậy, ông Biệt Phái nghĩ liền:
“Là ngôn sứ, hẳn biết phụ nữ đó”
Chúa biết rõ điều ông ta đang nghĩ
Và Ngài nói: “Ông này, ông Si-môn
Tôi có điều rất muốn nói với ông!”
Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy bày tỏ”
Chúa nói chuyện chủ nợ và con nợ
Có một người nợ năm trăm quan tiền
Và có một người nợ năm chục quan
Thương họ khổ nên chủ nợ tha hết
Chúa hỏi ông, ai mến chủ nợ nhất?
Ông trả lời: “Là người được tha nhiều”
Chúa gật đầu: “Đúng vậy, chẳng sai đâu”
Rồi Ngài quay lại phía người phụ nữ
Ngài nói với Si-môn: “Ông thấy chứ?
Dù nước lã, ông chẳng rửa chân tôi
Còn chị này khóc lóc không ngơi
Chân tôi ướt, chị lau khô bằng tóc”
“Ông đã chẳng hôn tôi dù chỉ một
Còn chị ấy hôn chân tôi chẳng ngừng
Chị còn lấy dầu thơm quý vô cùng
Và chị đổ lên chân tôi để xức”
“Vì lẽ ấy mà tôi đây nói thật
Mặc dù tội chị đã phạm rất nhiều
Nhưng được tha vì thật lòng mến yêu
Còn ai được tha ít thì mến ít”
Ngài bảo chị: “Tội chị được tha hết
Chị được cứu vì chị có lòng tin
Chị đứng lên và hãy đi bình an!”
Việc Chúa làm khiến ai cũng kinh ngạc
Nhận xét góp ý