NÉN CẦU HỒN
TRẦM THIÊN THU
Trần gian chẳng khác chiến trường
Tranh làm sát thủ, coi thường lẫn nhau
Ai đau thì mặc ai đau
Mình ung dung sống, ai sao mặc người
Hôm nay nghĩ tới ngày mai
Một đời cát bụi miệt mài trở trăn
Tháng ngày chồng chất băn khoăn
Đêm khuya trở giấc bần thần canh thâu
Trần gian một cuộc bể dâu
Tắt hơi mới hết khổ đau kiếp người
Trăm năm hòa quyện khóc – cười
Mọi thứ một thời, chẳng có dài lâu [1]
Hôm qua còn thấy mặt nhau
Hôm nay cách biệt, ai sầu hơn ai?
Sự gì cũng tới một nơi
Bụi đất một thời rồi hóa bụi tro [2]
Chẳng thương chẳng quý bây giờ
Ngày mai tang lớn, giỗ to, muộn rồi!
Nén nhang vô ích mà thôi
Chỉ là đuổi muỗi chứ người được chi?
[1] Gv 3:1-8.
[2] Gv 3:16.
Nhận xét góp ý