THOÁT KHỔ
TRẦM THIÊN THU
Người ta nói đau đâu thì khốn đó
Một chút khó cũng thấy khổ lắm rồi
Huống chi là suốt mười tám năm trời
Bà phải chịu cái lưng cong oằn xuống
Lưng bị còng, bà không thể đứng thẳng
Thấy tội nghiệp, Chúa gọi lại, nói ngay:
“Bà được thoát khỏi tật nguyền rồi đây!”
Ngài đặt tay và bà đứng thẳng được
Thấy vậy, trưởng hội đường bực tức
Vì hôm đó ngày sa-bát phải kiêng
Chúa chữa bệnh là hành động bất thường
Ngày sa-bát không được làm việc xác
Họ nói rằng: “Có sáu ngày làm việc
Đừng đến ngày sa-bát xin chữa lành”
Chúa nói ngay: “Hỡi những kẻ giả hình
Ngày sa-bát, vật mắc kẹt không cứu?”
“Còn bà này, bà chính là con cháu
Của tổ phụ là ông Áp-ra-ham
Bị Sa-tan trói buộc mười tám năm
Chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích?”
Nghe Chúa nói, mọi người đều rất thích
Thật xấu hổ cho những kẻ chống Ngài
Cả đám đông thì hoan hỉ mừng vui
Vì mọi việc hiển hách Ngài thực hiện
Xin giúp con phân định và thẳng thắn
Không câu nệ bất cứ một điều gì
Biết nhận định, ý thức lời khen – chê
Và cho con cũng được Ngài giải thoát
Nhận xét góp ý