ĐỜI GẦN ĐỜI XA
TRẦM THIÊN THU
Lá xanh màu biếc đẹp tươi
Cũng chỉ một thời chẳng có dài lâu
Tháng ngày thoăn thoắt qua mau
Sáng vàng sắc nắng, ướt chiều cơn mưa
Tuổi xuân rồi sẽ già nua
Da mồi, tóc bạc – trời xa, đất gần
Ước gì trở lại tuổi xuân
Đơn sơ hạnh phúc, hồn nhiên tháng ngày
Mơ nhiều thì lắm đắng cay
Thản nhiên thì cảm thấy ngày bình an
Biết buồn lại thấy an tâm
Biết lo sợ để biết ơn Chúa Trời
Tóc mà Chúa cũng đếm rồi
Kiên tâm chờ đợi Ngôi Lời giáng lâm
Mỗi ngày là một hồng ân
Quan phòng tiền định Chúa ban cho đời
Càng vui càng thấy chơi vơi
Lặng thầm vẫn có nụ cười an nhiên
Nhận xét góp ý