ĐỜI HẠN
TRẦM THIÊN THU
Ngẩn ngơ cây lặng chờ mưa
Nứt khe đất hạn, ngẩn ngơ dáng người
Nhìn nhau rồi lại thở dài
Tháng ngày thao thức lạc loài ước mơ
Như cơn nắng lửa mùa hè
Miền Nam ray rứt Tháng Tư nhục nhằn
Ai buồn nức nở băn khoăn?
Ai vui nhảy múa tìm quên tháng ngày?
Năm mươi năm thấm đọa đày
Nửa thế kỷ dài hay ngắn trở trăn?
Nghe như tiếng khóc ăn năn
Lạc loài như trẻ thơ buồn mồ côi
Việt nhân khắc khoải, Chúa ơi!
Xin Ngài thương xót ban đời bình an
Nhận xét góp ý