Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Mười Một 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 10    
 123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

MÁI ẤM YÊU THƯƠNG

(Cảm nhận từ khúc hát: “Mái Ấm Yêu Thương” của Ns Ngọc Tuyên)

Chẳng biết từ bao giờ mình lại có thói quen viết lách. Mà mình chỉ viết khi cảm xúc, khi nghĩ ngợi, khi trăn trở. Ngoài kia mưa cứ rơi, rơi mãi. Là những cơn mưa rào đầu hạ, mang theo cái oi nồng và mùi hương của đất. Cứ ào ạt đến rồi đi. Long Khánh vốn dĩ là như vậy!

Lâu rồi, ít nhất là 12 năm xa quê hương Hậu Giang. Xa mùa nước nổi, xa mùa lũ, mùa bão. Bỗng nhớ cái cảm giác khi bão về. Là một chiều khi còn học cấp 2, trời sầm sì, cả trường được nghỉ để về sớm tránh bão. Là bụi chuối đầu hè, te tua vì bão…

Xa rồi. Xa lắm rồi. Giờ đây, không còn cảm giác lo mùa nước lên đồng, lo bão lũ, vì gia đình đã chuyển lên Miền Đông lập nghiệp. Không còn thấy cha lo chỗ đậu cho bầy gà mới xuống ổ. Không còn thấy mẹ lo đồ ăn thức uống mấy ngày bão. Không còn giọng bà sốt sắng, bà đã đi xa mất rồi.

Con mơ hồ thấy mình chín chắn lên. Cũng phải thôi, con xa gia đình hơn tám năm rồi. Tám năm, không dài cũng chẳng ngắn. Nhưng là tám năm con tu thân, tự lập, tám năm có khi bằng cả mười tám năm con ở nhà. Con lớn lên trong sự chăm bẵm của cả nhà. Suốt mấy năm mẫu giáo, con không chịu đi học, chỉ ở nhà với bà. Con nhớ lắm. Nhớ mỗi sáng bà đều dậy sớm gọi con đi học, nhớ mùa đông bố gọi con dậy và bao giờ bố cũng thơm vào trán con và con lại nì nèo cho con ngủ thêm 5 phút nữa thôi. Con nhớ dáng bà chiều nào cũng ngồi ngoài cửa chờ con đi học về. Con nghịch lắm, suốt ngày đi chơi với anh và mấy thằng con trai cùng xóm. Trưa nào con và lũ bạn cũng trốn đi chơi, không ngủ trưa. Đi chọc ong vò vẽ bị chúng đốt cho sưng đầu, đi vặt trộm ổi, vú sữa nhà hàng xóm. Nghịch ngợm từ những con sâu róm nghịch đi.
Con lớn tồ vẫn ngủ với bà. Chẳng sao! Con thích thế. Con thích được bà gãi lưng. Thích gửi cái mùi khai khai của bà (!). Con thích mùa đông được bà nội cặp chân vì chân tay con mùa đông lạnh như ma. Mùa hè lại nóng như lửa. Mẹ cứ hay trêu con trái khoáy.

Từ bé mẹ vẫn kêu con như con gái, hay ỏn ẻn, ngại tiếp xúc với mọi người. Con cái nhà người ta làm đủ thứ việc, từ ra đồng tới đào đất lấp ao. Con thì không, cứ thích sống một mình, không ai động chạm đến mình. Có khi vì thế mà con khá kín tiếng. Chẳng bao giờ có chuyện gì mà đi kể với người khác, buồn lắm thì khóc một lúc và khóc một mình, xong rồi thôi.

Con vẫn vậy. Chẳng thể kể lể được những gì mình nghĩ trong lòng. Gần đây, con lại chuyển thể sang dạng viết mất rồi. Mà mỗi lần con viết lại lấy một tên khác nhau. Con chẳng mong ai đó nhận ra mình hay người quen biết đọc được. Con chỉ thấy muốn viết, viết cho chính con thôi và cũng coi như rèn cái nghề viết lách. Con không hay thể hiện tình cảm, nhưng gia đình bao giờ cũng là quan trọng nhất. Tình cảm luôn cần được đong đầy. Con vui vì có bố mẹ, có anh chị em của mình.
“Ngày của Mẹ”, viết về gia đình và nghĩ về Ơn Gọi của con: Hành trình theo Chúa còn nhiều khó khăn và thử thách. Cám dỗ thì nhiều mà con đường trải hoa hồng thì chẳng có sẵn. Hạnh phúc có được hay không là do chính mình quyết định lấy. Có rất nhiều lựa chọn và lối rẽ. Chẳng thể biết hành trình con đi sẽ như thế nào. Nhưng con nghĩ có Niềm Tin là có tất cả. Con sẽ tin và nhận Chúa là lẽ sống của cuộc đời, và tin tưởng lẫn nhau và cho nhau cái để mà tin tưởng. Ít nhiều khi mình còn bên nhau, đó là hạnh phúc. Để khi nhìn lại giai đoạn này, đi lại con đường mình từng đi, còn có cái gọi là kỉ niệm, có cái gọi là yêu thương.

Yêu thương – Cám ơn Chúa, cám ơn cha mẹ, cám ơn tất cả. Cám ơn đã cho con một hình hài, cho con có mặt trên đời này để con được sống, được cảm nhận. Cám ơn đã cho con một “Mái Ấm Yêu Thương”, để con nhận ra giá trị của hạnh phúc qua những vấp ngã, thử thách và bất hạnh; cho con thấy được thành công sau thất bại. Cho con thấy được nụ cười đằng sau giọt nước mắt, cho con niềm tin sau khi thất vọng. Và hơn hết, cho con sống để yêu thương và được yêu thương: “Chúa đã cho con một gia đình, Chúa đã cho con một mái ấm, mái ấm nơi ươm trồng thương mến, kết trái đơm bông một tình yêu. Chúa đã cho con một mối tình, Chúa đã cho con làm con Chúa, Chúa muốn con trung thành theo Chúa sống giữa anh em bằng tình thân. Chúa đã cho con một gia đình, Chúa muốn thân con thành men muối, muối ướp cho hương đời tươi mới, muối ướp không bao giờ nhạt phai., dệt những ân tình, ân tình trong tình yêu Chúa. Gia đình là bến bờ yêu thương, là tiếng mẹ ru giấc ngủ con thơ những khi đêm về giấc mơ yên bình”.

Audio clip: Adobe Flash Player (version 9 or above) is required to play this audio clip. Download the latest version here. You also need to have JavaScript enabled in your browser.

Trình bày: Minh Hoàng

Chân thành cám ơn Ns Ngọc Tuyên về bài hát dạt dào tình yêu thương gia đình; để những người con đi tu lấy đó làm cảm xúc, là tình thương dâng lên Mẹ Cha.

Lêvi

Có 3 phản hồi cho bài viết: MÁI ẤM YÊU THƯƠNG

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*