VƯỜN SÁM HỐI
Hoa xuân đã héo, bướm vàng đã xa
Vườn xưa còn lại mình ta
Lạnh lùng tượng đá, xót xa nỗi lòng
Tình đời thôi nhé ước mong
Buồn dâng rười rượi buồn trong lặng thầm.
Chợt tìm một cuốn Phúc Âm
Mở ra lần đọc, nhận mầm tin yêu
Biết là đất chẳng phì nhiêu
Cũng xin đón nhận ít nhiều sương sa
Dám xin mưa nắng chan hòa
Để tình về lại, nở hoa trái mùa.
Biết là cây cũ, già nua
Không xanh mượt lá gió đùa lả lơi
Nên trân trọng lắm ơn Trời
Cho lòng sám hối tội thời xuân xanh.
NPH
Nhận xét góp ý