XIN LÀ LỄ VẬT DÂNG NGÀI
Tôi gặp nàng trăng để hỏi thơ
Rằng Chúa của tôi rất thương nàng
Ngài đem ánh vàng trải khắp chốn
Nàng có thương tôi hóa tâm hồn
Tôi gặp hạt sương tìm ngọt trong
Hỏi sao lấy hết, những tinh ròng
Gói gém xác hồn, tôi gom tất
Vì rằng Chúa tôi Đấng Chân Thật
Tôi vào làn mây để nhẹ bay
Vì rằng xác thân thế gian này
Yếu đuối, hèn hư, mang cái chết
Tội lỗi cùng dâng bao mỏi mệt
Tôi chợt nhận ra, ở ven đường
Mấy bông cỏ dại tỏa ngát hương
Chúa biết rằng con rất yêu Chúa
Tập như cỏ kia, sống khiêm nhường.
Lại biết rằng con rất bình thường
Còn mang khát mong được Chúa thương
Thân con nhỏ bé xin trao Chúa
Hy lễ tình yêu, khúc giao mùa
Con cứ học sao, giống lễ xưa
Hòa với Canvê, tình đoan hứa
Thực thi ý Chúa, lễ cho vừa
Lễ vật con dâng, Chúa “chán” chưa…!
Micae. Nguyễn
Nhận xét góp ý