Đã bao lần như con xúc xắc
Gieo cuộc đời ta buông phó mặc
Chẳng cần Chúa, chẳng cần chân lý
Sống giữa đời tốt xấu màng chi
Lối giả hình ta vẫn bước đi
Mang khuôn mặt: thiện, ác sợ gì !
Sống với bụt, ta mang áo giấy
Ở với sư, cà sa mặc dầy
Gieo xúc xắc, sống kiếp gió mây
Trước muôn người, mặt nạ có đầy
Cứ như thế, ta sống như thế !
Đến bao giờ ta thoát khỏi bến mê ?
Nghe réo rắc chỉnh tề hàng ngũ
Muôn thần thánh tôn thờ Giêsu
Vinh tụng ca Đức Chúa Nhân Từ
Quỳ phục bái Đức Vua Thánh Tử
Ôi, Đức Vua Cứu Thế đấy ư ?
Lượng hải hà thương xót có dư ?
Niềm mong đợi khao khát tràn ứ !
Thân tội lỗi, xin thương tẩy trừ !
Buông xúc sắc, kính xin Ngài ngự !
Đến với con, đây cõi riêng tư !
Trong thuần phục cúi đầu sám hối
Dâng Đức Chúa lối sống cải hồi
Con xúc xắc, xác hồn tôi ơi !
Mở miệng ra mà đáp lấy Lời
Níu lấy Ngài, khi ta chới với
Ở bên Ngài, ta sẽ thảnh thơi
Vì con biết chỉ có Chúa thôi !
Mãi yêu con chẳng khi từ chối
Dấu yêu thương ghi trên đỉnh đồi
Canvê chiều nhìn bóng mây trôi.
Micae. Nguyễn
Nhận xét góp ý