MỘT KHOẢNH YÊU THƯƠNG
Nắng chiều gợi chút bâng khuâng
Lá rơi khô khốc ngoài sân tiếng lòng
Đơn côi mây trắng trên không
Nghìn trùng gió cuốn mênh mông về nguồn
Lá rơi thơ thẩn nỗi buồn
Chạm vào tận đáy tâm hồn đơn côi
Chiều nay lá đã đi rồi
Thoảng vào trong gió ngậm ngùi của ai
Đời người như lá phôi phai
Một chiều gió cuốn hình hài về đâu
Lá rơi còn bắc nhịp cầu
Cho đời hy vọng xanh màu lá non
Người ta có trái tim son
Để còn rung động, để còn yêu thương. . . !
Lá rơi trong gió vấn vương
Người đi có để bâng khuâng cho đời?
Vũ Thủy
Nhận xét góp ý