THÁNG XEM DÂNG HOA
PM. CAO HUY HOÀNG, 13-5-2014
Khắp nơi dâng hoa kính Đức Mẹ.
Có thể nói đây là một việc đạo đức bình dân có truyền thống lâu đời tại Việt Nam. Biết bao cụ già Việt Nam vẫn còn nhớ như in những kỷ niệm tuyệt đẹp một thuở ấu thơ: khăn lúp trắng, vòng hoa tươi đội đầu, tay nâng niu đôi cành hoa, cùng cộng đoàn cất tiếng: “Hoa muôn sắc con dâng trước tòa…”.
Cả tôi nữa, có dám quên đâu, những dấu ấn khó quên ấy trong đời. Cha sở của chúng tôi ngày ấy còn đó, đang ở Nhà Hưu. Ngày ấy, cha thường tập cho cả cộng đoàn hát một vài bài hát dâng hoa kính Đức Mẹ. Cha nói: “Dâng hoa không phải là múa, mà là những cử điệu dâng, không chỉ có động tác mà còn phải hát lên lời hát rập ràng như chính mình dâng tấm lòng cho Đức Mẹ”. Truyền thống ấy còn đẹp ở chỗ không phải chỉ đội dâng hoa mới có hoa dâng, mà tất cả cộng đoàn ai cũng có hoa để dâng. Lúc ấy, ở chỗ tôi, cũng có một ít vườn trồng hoa để bán hoa trong mùa hoa tháng năm. Nhưng, chắc chắn sẽ không đủ để cho mỗi người tham dự một cành. Vì thế, lũ trẻ chúng tôi vẫn thường hái hoa ở suối, ở rừng về dâng cho Đức Mẹ. Hoa gì cũng được, miễn là hoa!
Buổi dâng hoa cho Đức Mẹ bắt đầu. Cha chủ sự xướng mấy kinh, rồi Ngài nói một bài ngắn về nhân đức của Đức Mẹ. Cộng đoàn vừa đi Kiệu Đức Mẹ chung quanh nhà thờ vừa lần một chuỗi 50 sốt sắng. Kiệu Đức Mẹ về đến tiền đường cũng vừa hết chuỗi 50 và tất cả tập trung trước kiệu Đức Mẹ. Các em đội dâng hoa tiến ra. Cả cộng đoàn cùng rập ràng hát với các em. Các em dâng hoa lên Đức Mẹ. Những cành hoa của các em sắp xếp thật ngăn nắp. Sau khi các em đã xếp hoa lên kiệu Đức Mẹ xong, Cha sở mời mọi người cùng tiến hoa cho Đức Mẹ. Sau hát chung mỗi câu Phiên Khúc và Điệp Khúc, cha sở lại có một lời cầu nguyện với Đức Mẹ… cho đến khi mọi người đã dâng hết hoa cho Đức Mẹ và hoa tràn lan trên tiền đường. Một trời hoa! Một núi hoa!… Tôi nghĩ, các cụ già, cả tôi nữa, còn nhớ là mỗi người đều sung sướng vui mừng vì chính mình thực hiện cuộc dâng hoa ấy cho Đức Mẹ, không phải là khách xem người khác dâng hoa.
Cũng thì dâng hoa, giữ được một truyền thống tốt đẹp, nhưng cung cách hôm nay sao lại khác đi rồi:
-Không phải tất cả mọi người dâng hoa, chỉ một đội.
-Cũng có khi là hai ba bốn năm đội dâng hoa, nhưng tính thi đua nhiều hơn là tâm tình sốt sắng.
-Hầu hết những người dâng hoa chỉ làm động tác theo một bài hát trong CD do một ca sĩ, hay một ca đoàn hát. Không phải người dâng hoa hát, cộng đoàn thì hầu như không ai thuộc được chữ nào, câu nào!
- Có Cha xứ bảo lo tập dâng hoa, đến ngày dâng hoa thì ai dâng cứ dâng, cha mặc áo thun cầm cái quạt phe phẩy, đứng từ xa “xem dâng hoa”!
-Giáo dân cũng đến để “xem dâng hoa” hơn là “dâng hoa”. Đã vậy, còn đóng vai giám khảo, bình luận, khen chê: đội này quần áo đẹp, đội kia nhiều hoa đắt tiền, đội khác chọn bài hát hơi dài nhưng mới lạ, đội kia nữa thì đông mà khá đều… Tóm lại, cũng được! Nói chung là năm nay “dâng hoa hành tráng”.
Không biết tự bao giờ, tháng Hoa bỗng trở thành một tháng “Lễ Hội”. Việc dâng hoa, cách nào đó, cũng đã thay biến thành một cuộc biễu diễn nhiều hơn là việc đạo đức bình dân truyền thống. Có vẻ như giáo dân hôm nay đứng ngoài cuộc dâng hoa hơn là chính mình tham dự một phần trong cuộc dâng hoa ấy.
Tôi không dám biết Đức Mẹ có vui không, nhưng riêng tôi thì thấy đáng tiếc cho một truyền thống đạo đức lâu đời đã bị tiêm nhiễm tinh thần thế tục: làm cho có để báo cáo với Đức Mẹ rằng xứ con còn yêu mến Đức Mẹ hoặc còn yêu mến Đức Mẹ hơn xứ kia !
Ước gì, việc dâng hoa được tổ chức cho tất cả mọi người có cơ hội dâng hết cõi lòng mình cho Đức Mẹ.
Lạy Mẹ Maria, xin thứ lỗi cho chúng con về chuyện khoa trương bên ngoài mà bên trong trống rỗng. Xin mượn bài thơ “Dâng Kính Đức Bà” của tác giả “ả giang hồ”, con dâng tấm lòng mình cho Đức Mẹ đây:
Tháng năm ai tiến ngàn hoa
Riêng con dâng kính Đức Bà lòng yêu:
Lúc trắng trong, lúc mỹ miều
Khi tàn trong nắng, tiêu điều trong mưa
Lúc yêu thiếu, lúc yêu thừa
Khi vừa thành thật, lại vừa dối gian
Lúc ngăn nắp, lúc ngổn ngang
Khi diêm dúa, lúc đàng hoàng, Bà ơi
Lúc lần một chuỗi năm mươi
Khi quên chẳng có một lời kính thưa
Kiệu Bà, vui đón, buồn đưa
Yêu Bà, miệng nói, lòng chưa yêu Bà
….
Lòng con xin đặt trước tòa
Mấy lời thô thiển thật thà xin dâng
Bà cầu cùng Chúa khoan nhân
Cho con sốt sắng tu thân sửa mình
Xứng cung điện, Chúa Thánh Linh
Xin Bà Cứu Giúp, thỏa tình Bà yêu
……
Hoa ơi hoa đẹp mỹ miều
Lòng em sao chẳng mỹ miều như hoa
Hoa nói được tiếng người ta
Xin cầu ơn cả Đức Bà cho em
(ả giang hồ, 01-5-2014)
Nhận xét góp ý