LẠY CHA CHÚNG CON Ở TRÊN TRỜI
Lm. Gioan Vũ Xuân Nghị
Thứ Tư, Tuần XXVII Thường Niên. Lc 11, 1 – 4
Trong một dịp đi kinh lý mục vụ, Đức Giám mục ghe thăm một cụ già. Cụ thưa với ngài “con cụ mù chữ, chẳng thuộc giáo lý, ngay cả Kinh Lạy Cha, cũng chưa bao giờ đọc hết được. Bởi, mỗi lần con bắt đầu đọc ‘Lạy Cha chúng con ở trên trời’, là nước mắt con cứ chảy ra vì hạnh phúc quá, một người quê mùa, dốt nát như con, lại được gọi Thiên Chúa là Cha”.
Niềm hạnh phúc của con người vì có Chúa là là Cha yêu thương. Nhưng “con nhà tông không giống lông thì cũng phải giống cánh”. Ta phải không ngừng làm rạng dạnh Cha, cho triều đại Cha vinh hiển, bằng cách làm cho thế giới này, không còn chiến tranh, hận thù cấu xé lẫn nhau, tránh xa dịp tội, không nô lệ cho sự dữ; sống tình yêu thương “lá lành đùm lá rách” tương thân tương ái, nhường cơm sẻ áo “ anh em như thể tay chân, rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần”
Chớ gì mỗi lần đọc Kinh Lạy Cha, nhắc ta nhớ đến bổn phận của mình đối với Chúa là Cha và tha nhân chính là anh chị em, để “mến Chúa trên hết mọi sự và yêu người như chính bản thân mình” Amen.
Nhận xét góp ý