NƠI NƯƠNG THÂN
GÃ TUẦN PHIÊN
Nơi nào anh sẽ nương thân
Khi chiều đã chạm tới gần chân mây
Tay phàm nắm hạt bụi bay
Xác thân tục tử chờ ngày tan hoang
Nương em từ độ héo vàng
Đến rày hoa đã úa tàn lâm chung
Nghĩa nghì cũng bởi khoan dung
Nhưng đâu ai đã có cùng giờ đi
Tạ ơn một ánh xuân thì
Thiều quang thiện đức từ bi bởi trời
Tạ ơn hương thánh không vơi
Giữa thu vàng úa phận người vô duyên
Tạ ơn một chỗ bình yên
Âm thanh hằng dịu bên miền luyến thương
Tạ ơn một chỗ vấn vương
Dẫu là ngắn ngủi, cũng dường hồng ân
Nơi nào anh sẽ nương thân
Khi chiều đã chạm tới gần chân mây
Tay phàm nắm hạt bụi bay
Xác thân tục tử chờ ngày tan hoang
Xưa nương tình mến nhân gian
Nay nương tình Chúa vô vàn thứ tha…
gã tuần phiên, 22-10-2014
Nhận xét góp ý