BÊN NGOÀI PHÒNG TIỆC
Năm trinh nữ đứng bên ngoài phòng tiệc
Mà nhìn vào, nuối tiếc một hoài mong
Đã lỡ làng, vì dại tưởng mình khôn
Tự đánh mất cõi lòng vào mê muội
Giờ đã đến, cùng Người vào tiệc cưới
Mà đèn yêu tắt ngúm nguội từ lâu
Bình đựng khát khao, khô khốc, cạn dầu
Thời đã mãn, tìm mua đâu cho kịp
Nhìn mọi người say niềm vui muôn kiếp
Nhớ thuở nào từng chê họ ngu ngơ
Thức mà chi cho lãng phí thời giờ
Yêu mà chi phải nặng bờ vai gánh
Dèm pha người sống khó nghèo, khổ hạnh
Trách hờn người cứ lẫn tránh phù hoa
Mặc kệ ai chạnh lòng xót lòng xa
Mình vẫn mãi trong tháp ngà tự tại
Giờ đã hiểu ai dại-khôn, khôn-dại
Kìa Nước Trời của những kẻ dại-khôn
Thua xác thân để được tấm linh hồn
Thà mất kiếp này để vĩnh tồn muôn kiếp
Năm trinh nữ đứng bên ngoài phòng tiệc
Lơ láo nhìn nhau, tiếc một đời hoa
……
Chúa ơi !
Con dại dột lắm, những ngày tháng đã qua
Xin cho con ơn khôn ngoan: chọn Chúa
Từ hôm nay để còn mai sau nữa
Vào dự tiệc trời, chan chứa niềm vui
Ba Chuông, 05-11-2014
Nhận xét góp ý