EM MỘT THỦA
M. SAO KHUÊ
Cứ ngỡ em không hề gục ngã
Trên sóng phù vân tưởng vô tình
Em cũng không dè mình tơi tả
Giữa sợi tơ giăng tưởng vô hình
Ai biểu người khen em đẹp quá
Giữa đám hồng nhan dạo phố xuân
Lòng em bỗng vui, niềm vui lạ
Chẳng hiểu vì sao, bỏ bụng mừng
Ai ngờ đâu ngọt ngào êm ả
Hóa ra thuốc độc cho tâm hồn
Từ dạo vu vơ niềm vui lạ
Mới hiểu lòng mình ra trống trơn
Chẳng còn chút Chúa trong em nữa
Chỉ còn một bãi rác lời khen
Một bãi phấn son đang nhầy nhụa
Lòng nghe lành lạnh dưới ánh đèn
Chẳng còn là em, em một thủa
Hồn nhiên nhảy múa dưới lầu chuông
Có phải bởi em kiêu kỳ quá
Mà tưởng là em rất khiêm nhường…
M. Sao Khuê, 05-3-2015
Nhận xét góp ý