MÂY LUYẾN DUYÊN THƠ
Song Lam
“Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao” (Lc 1, 31-32a)
Mây rợp bóng trên Ánh Trăng muôn thuở
Thỏa Gió yêu giờ lắng đọng Lời Thơ
Như lá khép che nụ hoa chưa nở
Khỏi ánh chiều buông nắng chiếu rung tơ.
Từ chân trời Gió nâng Mây vượt biển
Vén Mây Nguồn mở Duyên Sáng lên cao
Ánh tròn trĩnh nụ hồng xinh lúng liếng
Lay đất trời rộn tinh tú xôn xao.
Thanh khiết quá Ánh Huyền Tơ tĩnh lặng
Ẩn khiêm nhu từ ái đẹp dịu hiền
Trăng tỏa duyên khi chớp tình Sương lắng
Cả vũ hoàn bừng sáng ngợp Ánh Thiêng.
Ôi Ánh Nguyệt- Áng Thơ cung nhiệm lạ
Đón Mầm Yêu khiêm hạ Đấng Từ Bi
Rung nhịp thơ ngân khúc ca rộn rã
Nghe tiếng lòng thánh thót điệu tình si.
Mây quyến luyến quanh Vầng Trăng diễm tuyệt
Tỏa Sương lòng khẽ ấp ủ nâng niu
Kẻo sấm rền lao xao lay Ánh nguyệt
Đang ru tình say giấc thỏa Mầm Yêu.
Thơ muốn chạm nụ duyên hông chúm chím
Xin Mây Nguồn thương hé mở Ánh Trăng
Rung hồn thơ bật muôn cung ngất lịm
Quyến say sưa chiêm ngưỡng Ánh Vĩnh Hằng.
Nhận xét góp ý