CHIỀU BELEM
Chiều buông nhạt nắng Be-lem
Có hai lữ khách với niềm băn khoăn
Quê xa đường vẫn ngút ngàn
Chuyến đi định mệnh, nỗi trăn trở nhiều
Nắng vàng đã nhạt nhòa chiều
Giờ đây không biết nơi nào trú đêm
Thời gian nhanh tựa mũi tên
Nỗi lo thì cứ chất lên thêm nhiều
Vững lòng tin, chẳng hề nao
Dù cho gian khó ập vào hai thân
Trời Be-lem vẫn êm đềm
Mà như phủ bóng cô đơn dặm trường
Hai người lặng bước trên đường
Vững tin Thiên Chúa quan phòng trước sau
TRẦM THIÊN THU
Chiều 24-12-2020
Nhận xét góp ý