NHỮNG NGƯỜI KHÔN
[Niệm ý Mt 2:1-12]
Tại Be-lem, thuộc Giu-đê
Là nơi có một Hài Nhi ra đời
Chính là Con Chúa làm người
Cứu nhân độ thế thoát đời lầm than
Những con người thật khôn ngoan
Miệt mài rong ruổi, thành tâm kiếm tìm
Thông minh nên họ chẳng lầm
Gặp Con Thiên Chúa, thỏa niềm khát khao
Cứ tìm, chẳng thất vọng đâu
Chỉ cần tin tưởng, thương yêu chân thành [1]
Người khôn thì nhận biết mình
Biết mình cần Chúa uy linh suốt đời
Không ngừng cầu khấn Chúa Trời
Vì Người chẳng có ở xa chút nào [2]
Hê-rô-đê bởi tự kiêu
Mưu thâm, kế độc, cũng đâu ra gì
Chết rồi cũng hóa bụi tro
Chức quyền, tiền bạc cũng qua tay người
Đó là ngu xuẩn một đời
Chẳng khôn chi hết, thua loài thú hoang
Đó là bài học rõ ràng
Dại – khôn, khôn – dại, tỏ tường đấy thôi!
TRẦM THIÊN THU
1] Kn 1:2 – “Ai không thách thức Người, thì được Người cho gặp. Ai tin tưởng vào Người, sẽ được Người tỏ mình cho thấy.”
[2] Is 55:6 – “Hãy tìm Đức Chúa khi Người còn cho gặp, kêu cầu Người lúc Người ở kề bên.”
Nhận xét góp ý