TRẢ NỢ
Sống ở đời mấy ai không mắc nợ?
Nhỏ hay to thì nợ vẫn nặng lòng
Ít hay nhiều cũng phải trả cho xong
Cháo húp quanh, nợ trả dần là thế
Nợ phong trần đương nhiên là phải trả [1]
Nợ bác ái dù không mượn cũng vay [2]
Đời nhân thế dù là kiếp đọa đày
Nhưng diễm phúc vì sẽ được sống mãi
Nợ phong trần cứ canh cánh sớm tối
Phải thanh toán đến đồng xu cuối cùng [3]
Chúa chịu chết – tình cho không, biếu không
Nợ ân tình phải trả bằng thương mến
Nợ Thiên Chúa, nợ tha nhân – nhiều lắm!
Trả suốt đời, nếu không trả không xong
Một ánh mắt, một nụ cười yêu thương
Nợ bé nhỏ nhưng là nợ to lắm
TRẦM THIÊN THU
[1] Hc 40:1.
[2] Rm 13:8.
[3] Mt 5:26; Lc 12:59.
Nhận xét góp ý