ĐƯỜNG MỘT CHIỀU
Chạy giặc hay chạy dịch
Cũng chỉ một chiều thôi
Không có ai chạy ngược
Lũ lượt chạy chiều xuôi
Không thể nào ở lại
Dù biết mệt mỏi nhiều
Bằng mọi giá phải chạy
Thoát khỏi vùng khổ đau
Bỗng dưng hóa mắc dịch
Cuộc sống hóa bần cùng
Ác nhân là thù địch
Không thể đội trời chung
Thiên Chúa hằng thấu suốt
Khi sự dữ tung hoành
Người chết vì dịch tễ
Là bài học tử – sinh [1]
Xin thứ tha, lạy Chúa
Phận bồ câu yếu hèn
Người dân Việt nghèo khổ
Xin Ngài đừng lãng quên [2]
TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 78:50 – “Người để cho cơn giận tung hoành mặc sức, sinh mạng chúng, Người chẳng dung tha, nhưng bắt phải chết vì dịch tễ.”
[2] Tv 74:19 – “Thân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ, đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.”
Nhận xét góp ý