CỬA ĐÓNG, THEN CÀI
Cách ly, phong tỏa cuộc đời
Cửa đóng, then cài, lặng lẽ, buồn hiu
Tìm người mà chẳng thấy đâu
Chỉ thấy chó, mèo rượt đuổi nhau thôi
Cách ly, phong tỏa cuộc đời
Ngăn sông, cấm chợ, cầm hơi qua ngày
Chỉ còn không khí lúc này
Nhưng cũng có đầy vi-rút hiểm nguy
Cuộc đời phong tỏa, cách ly
Lo buồn chồng chất, có thừa khắp nơi
Tháng ngày khép lại niềm vui
Lệ sầu thay thế tiếng cười hôm qua
Lặng ngồi đếm phút, đếm giờ
Bao giờ thanh thản như xưa, hỡi người?
Không ai lên tiếng trả lời
Cửa đời khép chặt mất rồi còn đâu!
Cuộc đời giãn cách hóa đau
Ưu sầu thân xác, xuyến xao tinh thần
Cầu xin Thiên Chúa từ nhân
Đừng quên thương xót từ tâm, lạy Ngài! [*]
TRẦM THIÊN THU
[*] Tv 77:10 – “Hay Thiên Chúa đã quên thương xót, vì giận hờn mà khép kín từ tâm?”
Nhận xét góp ý