MỆT MỎI
Thế gian buồn quá, Chúa ơi!
Buồn chồng buồn chất, tơi bời khổ đau
Tháng ngày rên siết đã nhiều
Đến đêm nằm xuống, lệ sầu ướt khuya
Khổ đau khiến mắt hoen mờ
Thêm suy nhược bởi quân thù bủa vây [1]
Hiểm nguy vi-rút nhiễm lây
Tử thần chờ chực cả ngày lẫn đêm
Cuộc đời này chẳng bình yên
Tinh thần uể oải, xác thân mệt nhoài
Nhân gian kiệt lực thật rồi
Tăng lực mọi người, lạy Chúa toàn năng! [2]
Xin Ngài che chở, đỡ nâng
Để không ai phải hoang mang lúc này
Xin ban Thần Khí của Ngài
Để đề kháng với chủng loài quỷ ma
TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 6:7-8 – “Rên siết đã nhiều, nên con mệt mỏi, trên giường ngủ, những thổn thức năm canh, từng giọt vắn dài, lệ tuôn đẫm gối, mắt hoen mờ vì quá khổ đau, thêm suy nhược bởi quân thù vây hãm.”
[2] Is 40:29 – “Người ban sức mạnh cho ai mệt mỏi, kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng.”
Nhận xét góp ý