CỚ DẠI CỚ KHÔN
[Niệm ý Mc 9:38-48]
Mặt xinh, mắt phượng, mày ngài
Người nhìn mãn nhãn, mình hoài kiêu sa
Tay thon, dáng đẹp nõn nà
Tóc dài óng ả, lượt là phục trang
Cuộc đời sung sướng ung dung
Chẳng lo thiếu thốn, chẳng hoang mang gì
Ai buồn phong tỏa, cách ly
Còn mình thoải mái, chẳng gì lo đâu
Ngoài kia người khổ, người đau
Còn mình vẫn cứ sớm chiều thản nhiên
Mặc ai khổ sở ngày đêm
Mình chẳng phải phiền vì dịch bệnh đâu
Bây giờ sung sướng, chẳng sao
Mai sẽ thế nào, còn sướng hay không?
Một đời khoác lác, khoe khoang
Đó là cái cớ hoang đàng hôm nay
Mặt xinh sẽ chẳng xinh hoài
Hoa nào cũng úa theo thời gian qua
Thà rằng thua kém người ta
Mà vào Thiên Quốc hơn là Âm Ty
Lửa kia đốt chẳng còn gì
Giống như xác chết trong lò thiêu thôi
Lò thiêu này cháy đời đời
Sợ là cái cớ để người ăn năn
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý