ĐỜI HẾT TĂM TỐI
TRẦM THIÊN THU
Hai người mù dò dẫm đi theo Chúa
Họ vừa đi vừa lớn tiếng kêu rằng:
“Lạy Con Vua Đa-vít, xin xót thương!”
Chúa về nhà, hai người mù tiến lại
Ngài hỏi họ có tin Ngài chữa khỏi
Họ đáp rằng họ thực sự rất tin
Bởi vì tin nên họ mới van xin
Mắt họ mù nhưng lòng tin rất sáng
Chúa thương họ vì thấy họ xứng đáng
Ngài sờ vào mắt họ và nói ngay:
“Tin thế nào thì được vậy đây này”
Mắt họ liền mở ra, đời hết tối
Ngài nghiêm giọng bảo họ đừng có vội
Đem chuyện này mà nói với người ta
Thế nhưng mà họ không thể không khoe
Nên khắp vùng mọi người đều biết chuyện
Lạy Giê-su, xin Ngài mau ngự đến
Chữa cho con chứng mù lòa tâm linh
Vì con chẳng thấy ai, chỉ thấy mình
Xin cho con nhận ra điều Ngài muốn
♥ ✝ ♥
Nhận xét góp ý