NHÃN QUAN
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mc 8:27-33 ≈ Mt 16:13-23; Lc 9:18-22]
Một con người nhưng người ta nhìn khác
Theo tầm nhìn riêng biệt của mỗi người
Ngắm bức tranh có người cảm thấy thích
Nhưng có người lại lắc đầu chê bôi
Quả trứng kia không khôn hơn con vịt
Nhưng kẻ dốt lại thích nói văn hoa
Kẻ yếu đuối luôn ra vẻ mạnh mẽ
Muốn chứng tỏ mình chẳng hề kém thua
Chúa Giê-su cho biết Ngài phải khổ
Bị kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư
Cùng loại bỏ, hành hạ, kết án tử
Nhưng Ngài sẽ sống lại ngày thứ ba
Ngài nói rõ chứ không hề úp mở
Ông Phê-rô liền kéo Ngài riêng ra
Rồi bắt đầu can ngăn và trách móc
Ông cho rằng không như vậy đâu mà
Ngài quay lại, nhìn thấy các môn đệ
Trách Phê-rô: “Sa-tan! lui đằng sau
Vì tư tưởng của anh thuộc trần thế
Không phải là tư tưởng của Chúa đâu”
Chúa toàn năng luôn nhìn xa, trông rộng
Phàm nhân nhìn chẳng xa hơn bóng mình
Đời hữu hạn nhưng lại cứ ảo tưởng
Nên có thể dễ sập bẫy yêu tinh
Nhận xét góp ý