GÕ CỬA MÙA CHAY
TRẦM THIÊN THU
[Niệm ý Mt 7:7-12 ≈ Lc 11:9-13; Lc 6:31]
Cứ việc xin nếu thực sự thấy thiếu
Đừng có xin để thoải mái, ung dung
Ở khắp nơi còn nhiều kẻ khốn cùng
Họ thiếu thốn những thứ cơ bản nhất
Cứ việc gõ nếu thực sự cần thiết
Cửa sẽ mở cho người muốn bước vào
Đừng có gõ vì muốn làm phiền nhau
Cứ việc gõ khi có điều cần kíp
Cứ việc tìm khi có gì đã mất
Mặc dù nhỏ nhưng quý giá vô cùng
Vẫn quan trọng dù của riêng hay chung
Tình yêu thương chẳng bao giờ ngần ngại
Ai xin gì thì phải cho thứ nấy
Đừng cho đá khi người cần bánh ăn
Đừng giấu giếm khi thấy ai kiếm tìm
Đừng khép chặt cửa lòng với người khác
Đừng chơi đểu, chơi khăm hoặc chơi ác
Mình muốn gì, người ta cũng thế thôi
Thấy người khóc, không ai có thể cười
Là tín nhân thì không thể keo kiệt
Lạy Đức Vua là Thiên Chúa duy nhất
Con cô đơn, chẳng ai cứu giúp con [*]
Mùa Chay này, cúi xin Ngài ban ơn
Giúp hoán cải, thứ tha và thánh hóa
[*] Et 4:17l – “Lạy Chúa của con, lạy Vua chúng con, Ngài là Thiên Chúa duy nhất. Này con đang liều mạng, xin đến cứu giúp con. Con cô đơn, chẳng còn ai cứu giúp, ngoại trừ Ngài.”
Nhận xét góp ý