CẮC CỚ
TRẦM THIÊN THU
Thầy thông luật mà chẳng thông Luật Chúa
Nên cắc cớ hỏi Chúa để thử Ngài
Rằng: “Tôi phải làm gì để sống đời?”
Chẳng hiểu gì dù trong Luật đã viết
Phải mến Chúa hết lòng, hết sức lực
Hết linh hồn, và hết cả trí khôn
Đồng thời phải yêu người như bản thân
Tình yêu không tính toán, luôn sống động
Cứ làm vậy thì chắc chắn được sống
Và không còn phải băn khoăn điều gì
Nhưng muốn mình có lý chứng tỏ ra
Nên ông ấy lý luận cùng với Chúa
Ông nói: “Người thân cận là ai chứ?”
Chúa Giê-su liền nói một dụ ngôn
Một người kia đang đi ở trên đường
Bất ngờ ông rơi vào tay kẻ cướp
Chúng lột sạch, đánh nhừ tử, bỏ mặc
Để người ấy như sợi chỉ treo mành
Phải nửa sống nửa chết, thật thương tình
Chịu lạc loài giữa dòng người xuôi ngược
Thầy tư tế, thầy Lê-vi bỏ mặc
Thấy nạn nhân nhưng tránh qua mà đi
Nhưng có một người Sa-ma-ri kia
Chạnh lòng thương nên ghé vô giúp đỡ
Ông lại gần, rửa vết thương, băng bó
Đưa nạn nhân tới bệnh viện cứu ngay
Nhờ người ta săn sóc cho người này
Tốn bao nhiêu, chính ông sẽ thanh toán
Chúa hỏi ông: “Ai là người thân cận?”
Ông trả lời: “Kẻ thực thi lòng thương”
Chúa bảo ông: “Hãy đi, sống đời thường
Và ông cũng hãy làm y như vậy”
Luật Chúa là sống yêu thương, bác ái
Ai sống vậy là giữ trọn luật rồi
Đừng lý luận, viện cớ quanh co hoài
Yêu mến là thực thi lòng thương xót
Nhận xét góp ý