NGẮM NHÌN
TRẦM THIÊN THU
Khi còn sống chẳng thương yêu
Chết rồi, đừng nhớ, chớ sầu muộn chi!
Giả nhân giả nghĩa ích gì?
Được người khen để mà khoe chính mình
Nhìn gì ở một tấm hình?
Nhìn mà chẳng thấy ân tình nơi đâu
Nén nhang vẫn khói trắng màu
Nghĩa tình cũng bạc trắng phau mất rồi
Chân dung người chết mỉm cười
Không vui mà lại buồn đời thế nhân
Qua rồi một kiếp phàm nhân
Vui buồn đã hết, không còn khổ đau
Tấm hình rồi cũng phai màu
Mộ phần cũng nát một chiều không xa
Cỏ xanh héo, úa cành hoa
Chẳng còn gì nữa, ước mơ cũng tàn
Người ơi, đừng ngắm, đừng nhìn
Đừng có thổi kèn, thiên hạ điếc tai
Chỉ cần kinh nguyện mà thôi
Vành tang, tiếng khóc, chỉ đời khen nhau
Cầu xin Thiên Chúa tình yêu
Cho người quá cố được mau về Trời
Nhận xét góp ý